Phía sau những án giết chồng
         
 
Phía sau những án giết chồng
 
(Dân trí) - Tại lễ tang, Dung vật vã kêu khóc và đề nghị các cơ quan chức năng sớm tìm ra hung thủ để chồng thị có thể "ngậm cười nơi chín suối". Thế nhưng, chỉ 3 ngày sau chính thị đã đến cơ quan công an đầu thú...
Án chung thân là cái giá mà Bùi Thị Dung phải trả cho tội ác giết người.

Những nhát búa, rìu oan nghiệt

Vụ việc xảy ra hơn một năm nay và án chung thân là kết cục mà Bùi Thị Dung phải gánh cho tội danh giết người.

Vì nghi ngờ chồng có quan hệ với người phụ nữ khác nên trưa ngày 17/8/2009, Dung khuyên chồng “đừng ra xã hội nhiều kẻo đưa sida về nhà làm khổ vợ con". Nghe vợ nói thế chồng thị gạt phăng đi. Hai vợ chồng cãi cọ một lúc, Dung tức quá chửi chồng là “Đồ con chó!” Bị vợ chửi, ông Nguyễn Quốc Ngạn (xã Nghi Kim, Tp.Vinh, Nghệ An) lấy búa dưới gầm giường đánh Dung. Dung tránh được và vơ chiếc rìu (loại dùng để bổ củi) để đánh trả.

Cuộc giằng co giữa hai vợ chồng làm dây buộc màn bị đứt, màn trùm lên người ông Ngạn. Thấy thế, Dung dùng rìu bổ liên tiếp vào chồng... Sau khi thấy chồng không còn cử động được nữa, Dung đem búa và rìu ra ao rửa. Rửa sạch các hung khí, Dung vứt búa ở bờ ao, rìu thị vứt sau chuồng lợn. Xong xuôi, thị điềm nhiên thay quần áo, lên xe đạp đến nhà hàng xóm chơi.

Khoảng 15h, thi thể của ông Ngạn được con gái phát hiện và báo cho cơ quan chức năng. Tang lễ được tiến hành ngay ngày hôm sau. Tại lễ tang, Dung vật vã kêu khóc và đề nghị các cơ quan chức năng sớm tìm ra hung thủ để chồng thị có thể "ngậm cười nơi chín suối". Thế nhưng chỉ 3 ngày sau chính thị đã đến cơ quan công an đầu thú. Án tù chung thân là cái giá mà thị phải trả cho hành động man rợ của mình.

 

Một vụ án đã xảy ra ngót chục năm nhưng người dân huyện Hiệp Hòa (tỉnh Bắc Giang) vẫn chưa hết bàng hoàng. Một sáng cuối tháng 8/2001, thi thể người đàn ông được tìm thấy ven đường với đầu và mặt bị biến dạng khủng khiếp.

Nạn nhân được xác định là ông Dương Văn Thung (sinh 1952, trú tại xã Hoàng An, huyện Hiệp Hòa).

Một điều khiến cơ quan chức năng nghi ngờ và có cơ sở khẳng định hung thủ là người thân của nạn nhân khi bà Dương Thị Hưởng nhất định xin mang xác chồng về chôn cất và không có ý định truy tìm hung thủ. Dưới sự đấu tranh quyết liệt của cơ quan điều tra công an huyện Hiệp Hòa, hung thủ giết hại ông Thung đã bị lộ diện. Kẻ sát nhân máu lạnh không ai khác chính là bà Hưởng.

Hàng ngàn người dân theo dõi phiên tòa xử Bùi Thị Dung qua hàng rào Tòa án nhân dân tỉnh Nghệ An
Bà Hưởng khai ông Thung là người chơi bời, có một tiền án về tội trộm cắp tài sản và là một con nghiện ma tuý. Để có tiền chơi bạc và hút hít, ông Thung thường lấy tài sản nhà đem cầm cố, còn đánh đập, đuổi mẹ con bà ra khỏi nhà

Ngày 29/7, khi đang ăn cơm thì hai ông bà quay sang cãi vã nhau. Nổi nóng, ông Thung hất văng mâm cơm, bát đũa, thức ăn bắn tung tóe, rồi vớ chiếc búa nện vào lưng bà Hưởng. Được can ngăn, ông Thung bỏ lên giường đi ngủ. Hai vợ chồng cậu con trai sang nhà hàng xóm chơi.

Chỉ còn một mình bà Hưởng ở nhà, bao nhiêu uất ức bị đè nén bấy lâu bỗng nhiên trỗi dậy. Bà thấy cuộc đời mình thật bất hạnh khi phải phục tùng hầu hạ một kẻ vũ phu. Rón rén cầm chiếc búa đinh, bà bước nhè nhẹ đến giường chồng rồi vung tay bổ xuống lia lịa vào đầu, vào mặt chồng. Bị đánh bất ngờ, ông Thung chỉ kịp ú ớ vài tiếng rồi bất động dưới màn "mưa" búa của vợ...
 
Nỗi đau của những đứa con

Không có lý do gì có thể biện minh được hành động cướp đi sinh mạng của một con người, đặc biệt khi người đó là chồng mình, là cha của con mình. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình thường xuyên mâu thuẫn là bất hạnh của những đứa con, thế nhưng có lẽ chẳng có nỗi đau nào lớn hơn khi một tay chúng vừa phải lo ma chay cho cha, vừa phải đối mặt với những lời dị nghị "mẹ nó giết chồng". Nỗi đau đó sẽ dai dẵng bám theo các em suốt cả cuộc đời. Liệu tâm hồn của chúng có "lành lặn" sau nhiều biến cố khủng khiếp đã xảy ra?

Trở lại vụ án "vợ giết chồng bằng búa" khi vị luật sư bào chữa cho bị cáo Bùi Thị Dung hỏi Nguyễn Thị H (sinh năm 1990) - con gái nạn nhân: “Cháu có tha thứ và xin giảm nhẹ hình phạt cho mẹ cháu không?”

Cô con gái thứ hai của nạn nhân và bị cáo đã khóc: “Chúng cháu không bao giờ tha thứ cho mẹ, mẹ đã giết cha. Mẹ không đáng được sống... Chúng cháu không bao giờ tha thứ cho bà ấy” và nằng nặc đề nghị Chủ tọa phiên tòa tử hình mẹ mình.
 
Giọng con bé quyết liệt nhưng nước mắt lại giàn dụa. Có lẽ chỉ có H mới thấu nỗi đau phải mang trong mình khi thốt lên lời xin tử hình người đã mang nặng đẻ đau, chăm bẵm 4 chị em lớn khôn.

Cha chết, mẹ đi tù. Gánh nặng gia đình dồn lên vai em. Giấc mơ học hành giang dở, đứa em trai út mới 12 tuổi của H cũng đang đứng trước nguy cơ phải bỏ học.

Bản án pháp luật sẽ trừng trị thích đáng tội ác của những người đàn bà gây tội tày đình. Nhưng bản án của lương tâm, của lương tri con người còn đau đớn và nặng nề hơn. Bị tù tội, bị người đời dè bỉu và bị ngay cả những đứa con của mình chối bỏ có lẽ là cái giá họ phải trả cho hành động "trời không dung, đất không tha" của mình.

Quang Anh

Những đứa trẻ bơ vơ khi bố mẹ sát hại nhau

Những ngày qua, khi dư âm các vụ trọng án bắt nguồn từ mâu thuẫn gia đình chưa kịp lắng xuống thì vụ nhà báo Hoàng Hùng bị vợ sát hại lại khiến bạn đọc không khỏi bàng hoàng, đau xót! Trong phút chốc, những đứa trẻ mất cả cha lẫn mẹ, bơ vơ giữa cuộc đời.

 
Cháu Nguyễn Thị Bích Ngọc đau xót kể lại câu chuyện buồn của gia đình. Ảnh Công an nhân dân
 

Mẹ mất, cha đi tù, con cái bơ vơ

Chúng tôi tìm về Đội 4, xã Phương Đình, huyện Đan Phượng (Hà Nội), nơi xảy ra vụ trọng án đau lòng, chồng sát hại vợ vì ghen vào một ngày mưa phùn rả rích. Căn nhà ba gian, từng là tổ ấm của anh Nguyễn Văn Tình (SN 1967) và chị Hoàng Thị Tâm (SN 1970) trong suốt 20 năm "má ấp, môi kề", giờ lạnh vắng bóng người.

Con gái thứ hai của anh Tình, cháu Nguyễn Thị Bích Ngọc, sụt sùi nói với chúng tôi: Từ ngày mẹ mất, cha đi tù, ba chị em cháu mỗi người một nơi. Em trai cháu giờ đang ở với bà ngoại, cháu thì ở cùng với bác Nguyễn Đức Tài, anh trai của bố.

Trong ánh mắt của cô bé học sinh lớp 10, vẫn ẩn chứa nét hoảng loạn, thảng thốt, khi nhớ lại câu chuyện đã xảy ra: Đó là sáng 2-12-2010, Ngọc đang ở trường thì nhận được điện thoại của chị gái gọi về. Nghe tiếng khóc thút thít của chị, Ngọc hoảng loạn gặng hỏi, nhưng chị gái đã vội ngắt máy. Ngọc như người mộng du, cô bé lao nhanh về nhà. Lúc này trong sân nhà Ngọc chật nêm người, cô nghe thấy tiếng khóc của một người nào đó… Rồi mọi người đưa Ngọc vào bệnh viện, khi nhìn thấy mẹ thoi thóp trên giường bệnh, gương mặt xanh xao, cố gắng nắm bàn tay đứa con gái bé nhỏ, Ngọc đã gào lên ôm mẹ khóc thảm thiết…

Hai tháng đã trôi qua, nhưng vụ án mạng kinh hoàng vẫn ám ảnh trong tâm trí ba đứa trẻ ngây thơ. Người suy sụp nhất là cháu Nguyễn Thị Trang Loan, con gái lớn của vợ chồng anh Tình, chị Tâm, hiện là sinh viên Trường Cao đẳng Sư phạm ở Thường Tín.

Lúc đó khoảng 8h sáng 2-12-2010, Loan cùng bà ngoại là bà Ngô Thị Thư đang ở ngoài sân thì bất ngờ nghe thấy tiếng kêu thất thanh của mẹ: "Ối, bà con ơi". Loan cùng bà ngoại lao vào trong nhà, thì thấy bố đang lăm lăm con dao trên tay, còn mẹ thì đang ôm bụng quằn quại. Loan vội lao tới, giật con dao trên tay của bố, nhưng mọi sự đã quá muộn màng.

Nhát dao oan nghiệt của người cha, trong lúc tức giận nhất thời, thiếu kiểm soát về lý trí đã đẩy 3 chị em Ngọc, Loan và Nam thành những đứa trẻ côi cút. Thương nhất là bé Nam 7 tuổi, cháu còn quá non nớt để hiểu được những mất mát đang xảy ra…

Tìm hiểu về gia cảnh của anh Tình chúng tôi được biết: Năm 1991, anh Tình kết hôn với chị Tâm. Ba đứa con 2 gái, 1 trai liên tiếp chào đời trong niềm hạnh phúc hân hoan của đôi vợ chồng. Anh Tình làm bảo vệ một nhà máy ở Hải Dương, còn chị Tâm ngoài việc đồng áng, chăm sóc và dạy dỗ con cái cũng chạy chợ bán hạt giống. Nhờ sự chăm chỉ, cần mẫn của hai vợ chồng nên kinh tế gia đình họ cũng vào diện có "của ăn, của để" ở trong xã. Mọi chuyện bắt đầu từ khi anh Tình thất nghiệp ở nhà.

"Nhàn cư vi bất thiện" anh Tình vốn nóng nảy, bắt đầu bê tha rượu chè, rồi cờ bạc. Chị Tâm vốn là người phụ nữ hiền lành, chất phác nên ban đầu cũng cam chịu, tìm những lúc chồng bớt nóng giận để lựa lời phân giải, nhưng mọi sự cố gắng của chị đều vô nghĩa. Mâu thuẫn gia đình lên đến đỉnh điểm khi chẳng hiểu vì lý do gì, anh Tình thường xuyên ghen bóng, ghen gió, cho rằng chị Tâm có người đàn ông khác… Từ đây, giữa hai vợ chồng họ thường xuyên xảy ra những trận cãi vã.

Vì ghen tuông, đã có lúc anh Tình cấm chị Tâm đi chợ, rồi quản lý vợ gắt gao. Khuyên bảo chồng không được, chị Tâm nhiều lần muốn ly hôn nhưng vì anh Tình nài nỉ, lại thương mấy đứa con nên chị nhẫn nhục chịu đựng nhưng anh Tình vẫn "chứng nào tật nấy"… Theo lời khai của anh Tình thì buổi sáng định mệnh đó, chị Tâm kiên quyết đòi ly hôn, Tình trong lúc cùng quẫn đã sát hại vợ.

Giờ đây, ba đứa trẻ côi cút sống dựa vào sự bao bọc, chở che của những người thân trong gia đình. Ngọc thút thít chia sẻ: Những ngày đầu mẹ mất, cháu giận bố nhiều lắm. Nhưng bây giờ cháu thương bố, chị em cháu muốn viết đơn để xin giảm án cho bố.

Cần lắm sự quan tâm của người thân và xã hội

Trao đổi với chúng tôi, ông Nguyễn Mạnh Đức, Bí thư Đảng ủy xã Phương Đình cho biết: Ngay sau khi sự việc xảy ra, chính quyền xã phối hợp với Hội Phụ nữ và các cấp, ngành thường xuyên đến gia đình cháu Ngọc động viên, thăm hỏi. Hiện chính quyền xã Phương Đình đã trợ cấp cho hai cháu Ngọc và Nam, một khoản tiền trợ cấp hằng tháng, giúp các cháu phần nào giảm bớt sự khó khăn.

Đó chỉ là một trong số các vụ án mạng đau lòng do mâu thuẫn gia đình xảy ra trong thời gian gần đây. Mới đây vào những ngày tháng 2-2011, trên địa bàn thị trấn Kinh Môn (Hải Dương) cũng xảy ra một vụ án mạng đau lòng.

Người chồng cũ của nạn nhân vì không được vợ đồng ý cho quay lại chung sống, đã dùng thuốc nổ buộc vào người tự sát, gây nên cái chết cho người vợ, một cô giáo trường làng, hiền lành, tốt bụng. Sau cái chết của bố, mẹ, hai đứa con trai, một đang là sinh viên đại học, một là học sinh cấp 2, trở thành trẻ mồ côi!

Chia sẻ với chúng tôi về vấn đề này, Đại tá Đỗ Văn Khách, Trưởng phòng CSĐT tội phạm về TTXH, Công an tỉnh Hải Dương, cho biết: Có hàng trăm nguyên nhân gây ra các vụ trọng án đau lòng trên như vì ghen tuông, vì mâu thuẫn bột phát, tiềm ẩn trong gia đình…

Trong các vụ án này, những đứa trẻ vô tội là người phải gánh chịu thiệt thòi, mất mát. Không phải trường hợp nào cũng nhận được sự giúp đỡ, cưu mang của người thân trong gia đình như cháu Ngọc, cháu Loan… Song kể cả trong những trường hợp này, các cháu vẫn bị tổn thương nặng nề về tinh thần. Rất nhiều cháu rơi vào trạng thái trầm cảm, hoảng loạn, một số do không đủ nghị lực hoặc do thiếu sự quan tâm, quản lý đã bỏ bê việc học hành, rồi dần sa ngã…

Để giúp các em hòa nhập được với cuộc sống, người thân trong gia đình phải trở thành điểm tựa, thường xuyên gần gũi, nắm bắt các diễn biến về tư tưởng tâm lý, giúp các em có thể vượt qua nỗi đau về thể xác và tinh thần. Có như vậy, các em gượng dậy sau những biến cố của cuộc đời, đứng vững trở thành những người có ích cho xã hội.

Gia đình là tế bào của xã hội, là tổ ấm giúp các em trưởng thành và hoàn thiện về nhân cách. Để gia đình thực sự trở thành tổ ấm, mỗi thành viên nên phải thực sự cảm thông và chia sẻ với nhau. Có như vậy, những vụ trọng án đau lòng trên mới không xảy ra.

Theo Xuân Mai
Công an nhân dân