Những dzợ chồng hư
Những đứa con hư (1/5) Những dzợ chồng hư (2/5) Những đứa cháu hư (3/5) Nhứng bạn bè thân thiết hư đốn (4/5) Hàng xóm, Bạn hàng...xấu (5/5)

Tôi đã thuyết phục Thúy Liễu tự thú…  http://laodong.com.vn/Tin-Tuc/Toi-da-thuyet-phuc-Thuy-Lieu-tu-thu/33384

Chị Liễu và 2 con trong đám tang chồng.
Chị Liễu và 2 con trong đám tang chồng.
Tác giả xem sổ nợ của gia đình chị Liễu sau đám tang Hoàng Hùng.
Tác giả xem sổ nợ của gia đình chị Liễu sau đám tang Hoàng Hùng.
Chị Trần Thị Thúy Liễu lúc khâm liệm chồng.
Chị Trần Thị Thúy Liễu lúc khâm liệm chồng.

Thứ Hai, 21.2.2011 | 22:14 (GMT + 7)

Là bạn thân của Hoàng Hùng, nhà tôi cách không xa nhà anh, vì vậy từ ngày anh mất cứ vài bữa tôi lại ghé đốt nhang thăm anh. Tối 20.1, tôi cũng ghé đốt nhang cho anh như thường lệ. Chính lần viếng thăm anh hôm ấy đã cho tôi cơ hội thuyết phục vợ anh – chị Trần Thị Thúy Liễu – đi đầu thú việc chính chị đã gây ra cái chết của chồng.

 Nhà báo Hoàng Hùng bị đốt cháy đã qua đời
 Vợ nhà báo Hoàng Hùng liên tục bị thẩm vấn
 Mẹ nhà báo Hoàng Hùng: Mong chuyện đó đừng xảy ra
 Thẩm vấn hàng loạt người thân của nhà báo Hoàng Hùng
 Vụ án nhà báo Hoàng Hùng: Một tháng với nhiều cung bậc cảm xúc
 Vợ nhà báo Hoàng Hùng tự thú đã đốt chết chồng  

Đi công tác ở huyện Bến Lức cả buổi chiều, tôi về tới TP.Tân An lúc gần 8 giờ tối. Tôi tạt qua nhà Hoàng Hùng để đốt nhang cho anh theo thói quen từ mấy tuần qua. Tối hôm ấy nhà anh đông người chứ không đóng cửa không người như những ngày trước. Ngoài chị Liễu và 2 con, còn có 2 người chị và mấy đứa cháu của chị. Biết tôi tới, chị đang nằm nghỉ ở nhà sau đã lên nhà trước tiếp tôi. Mặt chị bơ phờ, mắt đỏ hoe, chứng tỏ chị vừa mới khóc. Chưa kịp nói chuyện, chị đã có điện thoại. Qua câu chuyện trên điện thoại, tôi đoán chị đang xin lỗi ai đó vì miếng đất chị đã bán mà còn đem thế chấp để vay ngân hàng. Chị hứa sẽ nhờ cha mình bán miếng đất còn lại của chị để lấy tiền trả nợ ngân hàng. Tôi hỏi thăm sức khỏe của chị, xong xin phép đốt cho anh Hùng 3 cây nhang rồi cáo từ ra về.

Khi tôi dắt xe ra khỏi cổng, chị Trần Thị Thúy Loan – chị kế của chị Liễu – đến ngăn xe tôi lại và nói nhỏ: “Anh ở lại một chút. Con Liễu đòi tự tử hồi chiều tới giờ”. Chị Loan cho biết, từ chiều tới tối Liễu chỉ nằm vùi, không ăn uống, thỉnh thoảng kêu 2 con tới ôm khóc và nói: “Chắc mẹ chết quá!”. Có một lúc, Liễu kêu mọi người ra khỏi nhà và đóng cửa lại, còn lại một mình. Chị Loan đã van xin em mình mở cửa ra. Các chị và các cháu quây quần động viên, an ủi, nhưng Liễu cứ nằm bất động. Tôi nói với  chị Loan: “Tốt nhất gia đình nên báo với chính quyền địa phương nhờ giúp đỡ. Ngoài ra, tôi có thể giúp được gì gia đình chị?”. Chị Loan trả lời: “Tụi tui nói thế nào nó cũng không nghe. Anh là nhà báo, lại bạn thân của Hoàng Hùng, có thể anh khuyên nó nghe. Anh cứ hỏi đại, nếu nó có lỡ đốt chồng thì khuyên nên đi đầu thú để được khoan hồng”. Tôi quay vào, đốt thêm cho Hoàng Hùng 1 nén nhang, rồi cùng chị Loan đến ngồi bên võng nơi Liễu đang nằm.

Tôi nói, mắt của chị nhắm nghiền, nhưng tôi biết là chị có nghe. Tôi khuyên đại ý: Nếu chị không làm nên tội thì hãy bình tĩnh đợi cơ quan điều tra tìm ra thủ phạm, chứ nếu tự tử, mọi người sẽ nghĩ là chị giết chồng. Còn nếu chị lỡ làm chuyện đó, cách tốt nhất là nên đi đầu thú để được khoan hồng, pháp luật sẽ giảm nhẹ hình phạt, chị còn có ngày về với 2 con. Rồi chị Loan tiếp lời, đại ý: Nếu Liễu có lỡ dại mà đi đầu thú sẽ tránh được tội chết, ở tù rồi cũng có ngày ra, các con ở nhà sẽ có các dì, có cơ quan và nhiều đồng nghiệp của Hoàng Hùng lo học hành đàng hoàng…

Tôi kể cho chị nghe những chuyện giết người mà tội phạm ra đầu thú, được giảm hình phạt, nay được về với gia đình…Chúng tôi cứ nói, chị cứ nằm im, nước mắt chảy dài. Chợt chị nói rất nhỏ, nhưng đủ để chúng tôi nghe: “Em có bị xử tử không?”. Tôi bàng hoàng, vậy là điều tôi và người thân của chị lo sợ nhất, không mong đợi nhất như đang thành hiện thực. Tôi và chị Loan đã không mất thêm nhiều thời gian để giải thích chính sách khoan hồng của pháp luật và thuyết phục chị Liễu dậy thay đồ đi đến Cơ quan CSĐT. Chị ôm 2 con thật chặt vào lòng, cả 3 mẹ, cả nhà, và cả tôi đều khóc…Bước ngang bàn thờ chồng, chị đứng tần ngần, còn tôi vì quá xúc động mà quên bảo chị làm 1 việc: Đốt nhang cho chồng trước khi đi đầu thú.

Chị nhờ tôi chở đến nhà người chị thứ hai, người từ lâu như là mẹ nuôi của các con chị, để chị gửi gắm hai con. Các chị em, con cháu, cả gia đình lớn của chị (sống quây quần quanh đó) hay chuyện đã tập trung đầy đủ đến nhà người chị lớn. Một cuộc tiễn đưa đầy nước mắt! Lời cuối cùng chị dành cho 2 con: “Hãy tha thứ cho mẹ, nếu thương mẹ hãy nghe lời mấy dì, học hành cho tốt, lâu lâu tới thăm mẹ…”. Tôi chở chị đi bằng xe gắn máy, chị Loan ngồi sau ôm chặt em mình, vì sợ Liễu quẫn trí mà nhào xuống đường. Gần tới nơi cần đến, tôi điện thoại cho Thượng tá Phạm Văn Tiến – Trưởng phòng CSĐT tội phạm về TTXH – báo chị Liễu đang đến đầu thú. Những người có trách nhiệm đã tiếp chị ân cần, lịch sự.

Chị Loan được cho dự cuộc lấy lời khai ngay sau đó, còn tôi ngồi ở bàn tiếp khách với các cán bộ trực đêm. Đồng hồ trên tay tôi chỉ 21g30. Về nhà, gửi tin ngắn cho tòa soạn, tôi và bạn đồng nghiệp báo SGGP hẹn ra quán cà phê nơi chúng tôi vẫn hay ngồi với Hoàng Hùng. Chúng tôi yên lặng, chỉ lắc đầu, tôi thì liên tục hút thuốc. Hồi lâu, anh bạn đồng nghiệp mới mở miệng nói câu đầu tiên: “Rồi 2 đứa nhỏ sẽ ra sao!?”.

Kỳ Quan

BÌNH LUẬN BÀI VIẾT (1)

Minh
21/02/2011 11:50:28 PM

Nghiệt ngã
Nghiệt ngã quá! Khi tỉnh ra thì mọi việc đã đi quá xa rồi. Cho dù có thoát tội tử, một bản án khoan dung cũng ngót nghét 20 năm. Anh Hùng cũng đã chấp nhận số phận, ra đi mà không nói 1 lời để 2 đứa con còn có mẹ. Còn chị sẽ sống quãng đời còn lại trong ngục tù, mỗi đêm phải đối diện với ánh mắt đau đáu của anh, với câu hỏi tưởng tượng của 2 đứa nhỏ "tại sao vậy mẹ?" Tội 2 đứa nhỏ. Đứa lớn đã phải bỏ học. Đứa nhỏ biết có chịu nỗi với sự mặc cảm trước bạn bè cùng lớp "mẹ mày giết ba mày". Pháp luật có xử thế nào thì hậu quả cũng đè lên cuộc sống 2 đứa nhỏ. Tòa án công bằng nhất là tòa án lương tâm. Xin mọi người tha thứ cho chị Liễu.



Xem tất cả

      Vụ án nhà báo Hoàng Hùng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thứ ba, 22/2/2011, 09:44 GMT+7

Vợ con nguy kịch vì bị chồng phóng hỏa

Chỉ vì bán con gà đá để lấy tiền mua sữa cho con, chị Loan bị chồng tưới xăng đốt khi đang ôm bé Hoài Đông 18 tháng tuổi nằm trên võng. Mẹ con cùng thủ phạm đều bỏng nặng, nguy kịch tại Bệnh viện đa khoa An Giang.

Chiều 21/2, Ban Giám đốc Bệnh viện Đa khoa tỉnh An Giang cho biết sau hơn hai ngày cấp cứu và điều trị bỏng tích cực, sức khỏe của chị Huỳnh Thúy Loan (28 tuổi) ở phường Mỹ Hòa, Long Xuyên, An Giang, đang rất nguy kịch, nguy cơ tử vong cao. Chị Loan bị bỏng đến trên 70% diện tích da toàn thân. Trong đó gần một nửa là vết bỏng sâu đang trong giai đoạn nhiễm trùng. Hiện gia đình quá nghèo nên không có khả năng chuyển chị Loan lên tuyến trên chữa trị.

Con trai chị là bé Phùng Hoài Đông cũng bị bỏng nặng cùng mẹ. Người chồng Phùng Hoài Anh bỏng 54%. Anh ta chính là người đã phóng hỏa đốt vợ con, gây ra thảm họa cho cả nhà.

Điều tra ban đầu của công an, Hoài Anh làm nghề chạy xe lôi, nhà nghèo nhưng rất mê đá gà. Hôm xảy ra vụ việc, do túng quẫn chị Loan đã bán con gà đá của chồng để lấy tiền mua sữa cho con. Về nhà thấy mất gà, Hoài Anh gặng hỏi nên vợ nói thật, anh ta nổi giận rượt đánh chị Loan. Tối đến, thấy vợ ôm con nằm trên võng, cơn giận của người chồng lại trỗi dậy. Anh ta đổ xăng lên người vợ con rồi châm lửa đốt.

Lửa bắt từ chiếc võng hai mẹ con nằm lan sang vách gây cháy cả căn nhà. Khi hàng xóm phát hiện căn nhà lá phát cháy đến dập lửa thì cả gia đình nhà chị Loan đã nằm oằn oại ngoài sân, quần áo cháy dính vào da. Cả ba người được đưa vào bệnh viện cấp cứu khuya ngày 19/2.

Tìm hiểu của VnExpress.net, gia đình hai bên của vợ chồng chị Loan đều nghèo. Do vậy, đến nay đã hơn hai ngày trôi qua, sức khỏe của chị ngày càng nguy kịch nhưng chẳng ai có tiền giúp đỡ. Việc chuyển bệnh nhân lên tuyến trên vì vậy càng khó.

Theo bác sĩ Phạm Ngọc Trung, Trưởng Khoa Hồi sức tích cực Bệnh viện Đa khoa An Giang, khả năng sống của vợ chồng chị Loan rất thấp vì bệnh viện tỉnh không phải là nơi điều trị bỏng chuyên nghiệp, trong khi các bệnh nhân đều bị thương quá nặng nên càng để lâu ở bệnh viện này càng dễ nguy hiểm đến tính mạng.

Nhìn cảnh bé Đông thoi thóp thở trong phòng hồi sức mà mọi người trong bệnh viện đều rơi nước mắt. Bác sĩ Trung nói rằng bệnh viện sẵn sàng giúp xe chuyển bệnh miễn phí. Việc còn lại là nhờ vào lòng hảo tâm của cộng đồng để có tiền điều trị cho các bệnh nhân.

Cũng theo bác sĩ Trung, dù bé Đông bị bỏng nhẹ hơn cha mẹ nhưng nếu gia đình không chuyển tuyến kịp thời thì khả năng sống sót của cháu cũng rất mong manh.

Mọi sự giúp đỡ vui lòng liên hệ bệnh nhân Huỳnh Thúy Loan, Khoa hồi sức tích cực Bệnh viện đa khoa An Giang; hoặc Bác sĩ Phạm Ngọc Trung, Trưởng Khoa hồi sức tích cực bệnh viện đa khoa An Giang, điện thoại: 0913 102 145, số tài khoản: 5267903590063857 Ngân hàng Á Châu An Giang, chủ tài khoản: Phạm Ngọc Trung.

Thiên Phước

                                                       
Những đứa con hư (1/5) << | >>  Những đứa cháu hư (3/5)